Cảnh xưa thiếu vắng bóng kiều
Người xưa nay đã qua nhiều đổi thay
Trách
người một chút duyên may
Nỡ đành để gió mây bay ngang trời
Hôm nay về
lại. Hỡi ơi!
Ta - người thời đã đôi nơi đôi đường
Xót lòng nghe dạ nhớ thương
Thôi đành, thôi vậy tơ vương cõi lòng. (*)
(*: Dẫu lìa ngó ý còn
vương tơ lòng - Nguyễn Du)
Ngaỳ nay vẫn vắng bóng kiều
Trả lờiXóaChắc là mọi thứ đã nhiều đổi thay
Bởi chưng không chút duyên may
Thôi đành để gió mây bay lưng trời
Nhớ nhung người lắm người ơi
Ta - người hai kẻ hai nơi hai đường
Cũng là chẳng có ai thương
Ngậm ngùi đơn độc tơ vương thôi đành!
Con tham gia cho vui. Bị "chém" bằng thơ đối này. Té xỉu!!! Hehe. Nhưng còn may, chưa bị ném cà chua... Là lá la...
XóaBạn cũ Hương khê cố họa theo
XóaNhưng mà câu cạn ý lại nghèo
Cảm ơn Thư nhé! vui là chính
Cứ gửi tiếp ha mọi người theo
Bạn Cũ Hương Khê lại vắng nhà
XóaNgười vào không thấy rồi lại ra
...
Xót lòng nghe dạ nhớ thương....
Trả lờiXóaVì chưng ai để đôi đường cách ngăn...
Xóa"Xót lòng nghe dạ nhớ thương
XóaVì chưng ai để đôi đường cách ngăn..."
Quản chi một chút khó khăn...
"Xót lòng nghe dạ nhớ thương
XóaVì chưng ai để đôi đường cách ngăn
Quản chi một chút khó khăn..."
...
Gieo vần này... suy nghĩ cái đã. Hihi.
Nào đâu ai vắng bóng kiều?
Trả lờiXóaĐể cho mọi thứ qua nhiều đổi thay
Một lần lỡ chút duyên may
Đành trông gió thổi mây bay ngang trời
Đến khi nhìn lại. Hỡi ơi!
Ta - Người xa cách đôi nơi, đôi đường
Xót lòng những nhớ cùng thương
Ngậm ngùi, đành vậy! Tơ vương cõi lòng
Hỏi Người có nhớ Ta không?
XóaMà sao dạ cứ phập phồng nhớ... ai.
Có người nhớ lắm đó Thư
XóaSự tình chắc lẽ thực hư chưa tường
Nhiều khi ngó đến mà thương
Những chiều phấp phổng nhớ thương - nén lòng...
Nghe rồi dạ cứ hồi hồi
XóaXót xa cả ruột gan rồi Người ơi
Bao giờ cho được thảnh thơi
Cùng Người dạo bước, đẹp trời mùa thu...
Lâu rồi mới ghé thăm nhà
Trả lờiXóaQuà người giửi tặng quả là dễ thương
Đôi đường tơ liễu còn vương
Bước đi chẳng đặng nhớ thương cuối trời
Mong Người ghé đến thường xuyên,
XóaBên ngôi nhà giữa thảo nguyên núi đồi
Níu lại khoảng cách xa xôi
Gần thêm cho ấm tình tôi với Người...
Em!
Trả lờiXóa(tặng bạn và chia sẽ nỗi xót lòng của bạn)
Em một thời, trong tôi là mê đắm
Tình trong veo, thăm thẳm...vời xa
Môi trinh nữ, rạng ngời, trong trắng
Ngực phập phồng, nóng bỏng những giấc mơ
Em hành hạ suốt đời tôi...nỗi nhớ
Cố tình quên vẫn hiển hiện hình hài
Xa xôi gì đâu mà muôn vời cách trở
Thiếu chỉ mình em, tôi cứ đơn côi
Em vĩnh viễn trong tôi là nuối tiếc
Không thể quên ngày tháng cũ xa xăm
Em hờ hững như không hề quen biết
Tôi vẹn nguyên miền thương nhớ thanh tân
Hồ Hoàng
Cảm ơn tác giả Hồ Hoàng
XóaGửi lời thơ với muôn vàng cảm thông...
Em!
Trả lờiXóa(tặng bạn và chia sẽ nỗi xót lòng của bạn)
Em một thời, trong tôi là mê đắm
Tình trong veo, thăm thẳm...vời xa
Môi trinh nữ, rạng ngời, trong trắng
Ngực phập phồng, nóng bỏng những giấc mơ
Em hành hạ suốt đời tôi...nỗi nhớ
Cố tình quên vẫn hiển hiện hình hài
Xa xôi gì đâu mà muôn vời cách trở
Thiếu chỉ mình em, tôi cứ đơn côi
Em vĩnh viễn trong tôi là nuối tiếc
Không thể quên ngày tháng cũ xa xăm
Em hờ hững như không hề quen biết
Tôi vẹn nguyên miền thương nhớ thanh tân
Hồ Hoàng
Em nào biết suốt đời anh nỗi nhớ
XóaBụi thời gian khỏa lắp hết đường tơ...