Ngày
ấy nếu chúng mình thành đôi lứa
Nếu chúng mình hạnh phúc bên
nhau
Nếu chúng mình và nếu… nếu
mai sau
Nếu mãi thế thì biển giờ đâu
còn sóng
Ngày
xưa ấy, em là niềm khát vọng
Không
những anh mà của biết bao người
Nếu
thời gian chầm chậm đừng trôi
Đừng
vội tắt ánh nắng chiều rực rỡ
Khi anh hỏi mắt tròn xoe, bỡ
ngỡ
Em cúi đầu rằng chưa nghĩ gì
đâu
Rồi đêm dài nối tiếp những
canh thâu
Anh hiểu đấy chính là lời từ
chối
Thời
gian ơi, sao người quá vội
Hãy
chờ ta chút xíu nữa đi
Hãy
cho ta một chút tình si
Hãy
sưởi ấm con tim lạnh giá
Thời gian ơi, xin ngươi đừng xa
lạ
Con cầu xin Người làm phúc
chút thôi
Hãy quay về những năm tháng xa xôi
Được nghĩ về người con yêu
ngày ấy./.
Tác giả:
Ngày ấy nếu chúng mình thành đôi lứa
Trả lờiXóaNếu chúng mình ngày ấy gặp nhau
Có thể bây giờ hoặc đến mai sau
Biết đâu biển sẽ bùng lên, dậy sóng
*
Vào giành tem vàng, đọc thơ hay nên chọc ''yêu'' tác giả chút xíu.
Rằng như: Yêu nói là yêu
XóaKể từ ngày đó mọi điều sẽ sao?
...
Bây giờ sóng vẫn thét gào
Bờ như vẫn cứ dâng cao vô tình
"Bạn" ơi sẽ xíu cho "mình"?
Tem vàng chắc sẽ lung linh hơn nhiều!
Chuyện ngày xưa ấy của ai
Trả lờiXóaĐọc nghe sao thấy dài dài vậy ta ?
Tình yêu son sắt đậm đà
Thời gian chầm chậm trôi qua mất rồi
Mà người vẫn tiếc không thôi
Cầu xin trời phật tỏ lời cầu mong!...
NM đọc bài thơ không biết của anh nào nhưng thấy thích mối tình đơn phương của chàng trai này quá!
Mạo muội sang góp vài câu và nhận con Tem của BCHK !
Ôi! em chỉ được Tem bạc thôi, chậm chân hơn ai đó rồi, chỉ vì chần chừ một chút , cũng thích trêu người viết 1 chút mà ! Hì !
Xóa...
XóaDẫu chỉ thực hư trong những vần thơ
Dẫu chỉ có như tia chớp kia lóe hiện
Dẫu xa lắc như ánh trăng trên biển
Vẫn chao nghiêng khi sóng khẽ vỗ về
Họ vẫn đợi nhau với ngày tháng lê thê
Vì một phút ngập ngừng quên dũng cảm
Rồi như thể giữa ngày hè "ảm đạm"
Ngọn gió đông chạy tuốt tới bây giờ...
Có thể nào yêu được nữa không anh?
XóaKhi chúng ta không còn trẻ nữa?
Khi chúng ta đã lạc mất nhau trong quá khứ?
Khi chúng ta đã có chốn đi về?
Có thể nào tiếp tục những đam mê?
Khi cả hai không còn là hai nửa?
Có thể nào để tìm ra thắp lửa?
Bên mái nhà vốn đã thật bình yên?
Có thể nào em là một con thuyền?
Lênh đênh mãi...anh chẳng là bến đỗ?
Có thể nào tim anh vẫn còn chỗ?
Dành cho em???
Anh hỏi rằng còn lối cũ để đi
XóaKhi màu trắng thời gian phủ đầy mái tóc
Những vết hằn đã ken đầy- ngang dọc
Và như là có góc nhỏ bình yên
Câu chuyện ở đời đâu xác định đường biên
Khi sâu thẳm trái tim hồng vẫn đập
Và ít ai cứ so đo cao thấp
Có không ta cái nửa đó ngày nào
Khi lòng ta vẫn nguyên những ước ao
Dẫu chưa thể của nhau một lần, ít ỏi
Rồi lạc nhau những tháng năm mệt mỏi
Cố đi tìm mà mãi vẫn thẳm xa
Bến đỗ còn, con thuyền đã đi qua
Nước cứ chảy thuyền xuôi dòng, khó ngược
Tại sao không, hãy giữ nguyên điều ước
Gió đổi chiều, thuyền về bến gần thôi
Chỗ ngày xưa có thuyền khác neo rồi
Bắc cầu tạm, khách cập bờ đơn giản?
Chỉ còn như cố tạo nên giới hạn
Bến trống trơn thuyền vẫn phải xa bờ!
Thế cũng đành ta gói gửi vần thơ…
Có thể nào ta để mặc trái tim?
XóaYêu, yêu mãi trong một trời tội lỗi?
Có thể nào ta như làn gió mới?
Đến, đi rồi...cây lá cỏ lặng im?
Sao ta cứ mải miết đi tìm?
Tình yêu đó đâu dành cho ta nữa?
Mùa thu về vẫn nồng nàn hoa sữa?
Em đã từng đợi anh...
Trời ơi! cả mấy đoạn thơ của BCHK và anh Việt nghe da diết quá ! Em đoán được chút xíu tâm tư trong thơ rồi !
XóaĐã xa cái tuổi trăng tròn
XóaTình yêu mãi cứ vẫn còn thơ ngây
Một ngày chờ đợi - một ngày
Thế thôi cũng đủ nối dài nhớ mong
Hãy giành cho nhau một góc nhỏ cuộc đời
XóaĐể thấy vui hơn mỗi ngày ta thức dậy
Đơn giản thôi em cuộc đời chỉ vậy
Để nồng nàn dẫu một phút mộng mơ
Đê cuộc đời vẫn đầy ắp ý thơ
Giúp sống lại của một thời xuân trẻ
Làm ấm lại những ngày đông,"bóng lẻ?"
Đón nắng xuân vừa hé cuối chân trời
Bảo Ngọc đoán ra gì cho anh em biết với nhé. Những lời bình và những cảm nhận của các tác giả trên thật sâu đậm, không biết ai là người trong cuộc đây?
XóaEm đoán ra trong lời BCHK có lời của ai đó , vì là BCHK , cũng là các anh thôi mà , khi thì giọng thơ người này , khi thì giọng thơ người kia ...hihi ! Còn nữa tâm tư tron đó nữa chứ !
Xóa"Có thể nào yêu được nữa không anh?
Trả lờiXóaKhi chúng ta không còn trẻ nữa?
Khi chúng ta đã lạc mất nhau trong quá khứ?
Khi chúng ta đã có chốn đi về?
Có thể nào tiếp tục những đam mê?
Khi cả hai không còn là hai nửa?
Có thể nào để tìm ra thắp lửa?
Bên mái nhà vốn đã thật bình yên?
Có thể nào em là một con thuyền?
Lênh đênh mãi...anh chẳng là bến đỗ?
Có thể nào tim anh vẫn còn chỗ?
Dành cho em???"
Thật hay và sâu lắng quá...
Dành cho em một nửa tuổi xế chiều
Cả nửa ngày xưa vẫn còn đọng mãi
Hai nửa mãi xa, cuộc đời bươn chải
Tổ ấm vẫn còn, lòng cứ chênh chao
Chúc "BCHK" khoẻ và mãi an lành.
Dành để cho em chút tuổi xế chiều
XóaChỉ một chút thôi, ngày xưa đọng lại
Hai nửa đã xa, cuộc đời buôn chải
Tổ ấm vẹn toàn, thoảng chút chênh chao
...
Một chút cho vui
Một nửa ít ư chả đủ sao?
XóaTa chỉ nghe thôi đã chênh chao
Giá như một xíu mình thầm ước
Ai sớt cho ta một chút nào?