Quê hương
tôi với mùa hè rát bỏng
Chưa kịp nguôi
với tháng ngày oi nóng
Bão lũ về
chan chứa khắp gần xa
Nước trời
buông ngập tuốt những mái nhà
Rồi lấy đi
những gì vừa có
Chắt bao
ngày
từ những
giọt mồ hồi làm làn da bỏng đỏ
Tấm áo sờn
nay càng trở mong manh
Bùn phủ kín
đầy tất thảy màu xanh
Cả mái
trường em thơ vui tới lớp
Trọn cả đêm
trường đôi mắt không chớp
Thương thật nhiều mí ứa lệ từ lâu
Nói điều chi, và biết nói từ đâu?
Khi nào nhỉ cho quê mình bớt cực!
Thương thật nhiều mí ứa lệ từ lâu
Nói điều chi, và biết nói từ đâu?
Khi nào nhỉ cho quê mình bớt cực!
Miên quê vất vả bao đời
Trả lờiXóaTrong gian khổ vẫn rạng ngời niềm tin
Bão giông khắp cả mọi miễn
Qua cơn bĩ cực đến miền thái lai...
Một niềm tin cứ như là huyền ảo
XóaDân vẫn nghèo chỉ lay lắt đợi trông
Ở trên cao trời có thấu cho không
Hay năm tới lũ bão về vẫn vậy!
dân mình như cỏ như cây
Trả lờiXóasóng xô gó đẩy giang tay chống chèo
đã nghèo lại tiếp đói nghèo....
Nghĩ đến quê hương nhiều khi ứa lệ
XóaNhớ nôn nao và thương đến thắt lòng
Chả giúp được gì nên dạ chỉ thầm mong
Như ai nói: "mai ngày trời sẽ rạng..."