Bạn bè ngày xưa cấp ba Hương
Khê
Nếu ra trường năm 74 ấy nhỉ
Chúng ta lớn lên dưới thời đánh Mỹ
Chia ngọt, sẻ bùi mình vẫn có nhau
Người ra trường trước, kẻ ra trường sau
Bom đạn Mỹ buộc bạn ta cầm súng
Nhiều bạn ngã xuống nơi chiến trường anh dũng
Và chẳng bao giờ thấy bằng tốt nghiệp của mình đâu
Nhiều bạn trở về với đôi mắt quầng sâu
Chân tay bạn chẳng bao giờ còn có đủ
Bởi giặc Mỹ chính là loài cầm thú
Anh thương binh chống nạng vẹt đường làng
Nhiều bạn của mình đang học giỏi dang
Chợt sáng hôm sau không còn đến lớp
Hoả tiễn trúng hầm, loé lên tia chớp
Hồn bạn tôi chỉ còn mảnh khăng tang
Nhiều bạn thấm vào mình chất độc da cam
Chân tay bạn teo dần và co quắp
Dắt con trâu, buộc con bò không chặt
Bóng liêu xiêu in đậm ráng chiều thu
Nhiều bạn trở về từ những chiến khu
Từ những chiến trường đầy bom rơi đạn lạc
Sinh con ra cả nhà đều ngơ ngác
Không biết tội tổ tông hay tội của chính mình
Chuyện ngày xưa xin nhắc vậy thôi
Chuyện ngày nay với bạn bè thượng tại
Tuổi chúng mình cũng công thành danh toại
Cũng ông nọ, bà kia – oai lắm chứ giỡn đâu
Bạn gặp nhau, tóc điểm bạc mái đầu
Nhiều vị đã trở thành ông bà nội ngoại
Nhưng chúng mình, bạn và tôi luôn nhớ mãi
Kỷ niệm một thời không thể nào quên.
Nếu ra trường năm 74 ấy nhỉ
Chúng ta lớn lên dưới thời đánh Mỹ
Chia ngọt, sẻ bùi mình vẫn có nhau
Người ra trường trước, kẻ ra trường sau
Bom đạn Mỹ buộc bạn ta cầm súng
Nhiều bạn ngã xuống nơi chiến trường anh dũng
Và chẳng bao giờ thấy bằng tốt nghiệp của mình đâu
Nhiều bạn trở về với đôi mắt quầng sâu
Chân tay bạn chẳng bao giờ còn có đủ
Bởi giặc Mỹ chính là loài cầm thú
Anh thương binh chống nạng vẹt đường làng
Nhiều bạn của mình đang học giỏi dang
Chợt sáng hôm sau không còn đến lớp
Hoả tiễn trúng hầm, loé lên tia chớp
Hồn bạn tôi chỉ còn mảnh khăng tang
Nhiều bạn thấm vào mình chất độc da cam
Chân tay bạn teo dần và co quắp
Dắt con trâu, buộc con bò không chặt
Bóng liêu xiêu in đậm ráng chiều thu
Nhiều bạn trở về từ những chiến khu
Từ những chiến trường đầy bom rơi đạn lạc
Sinh con ra cả nhà đều ngơ ngác
Không biết tội tổ tông hay tội của chính mình
Chuyện ngày xưa xin nhắc vậy thôi
Chuyện ngày nay với bạn bè thượng tại
Tuổi chúng mình cũng công thành danh toại
Cũng ông nọ, bà kia – oai lắm chứ giỡn đâu
Bạn gặp nhau, tóc điểm bạc mái đầu
Nhiều vị đã trở thành ông bà nội ngoại
Nhưng chúng mình, bạn và tôi luôn nhớ mãi
Kỷ niệm một thời không thể nào quên.
Trần Diện 11/6/2010.
Chuyện muốn viết đã từ lâu
Trả lờiXóaNhưng mà nghĩ mãi chữ câu chưa tròn
Giờ đây ai mất ai còn?
Bạn bè xa ngái mỏi mòn mắt trông
Cảm động lắm! Diện biết không
Vài lời anh viết làm lòng quặn se
Đứa đang vất vả ở quê
Đứa không có thể được về thăm nhau!..
Chúng ta tóc đã trở màu
Đôi lời tâm sự làm giàu tình ta
Bài thơ viết về tình bạn thật là cảm động > mong rằng các anh chị BCHK mãi mãi không quên nhau !
Trả lờiXóaBây giờ đang cố nhớ thêm
XóaChứ sao đã có lại quên em hè
Kỷ niệm một thời đã thành quá khứ
Trả lờiXóaNhững khoảnh khắc xưa trỗi dậy trong nhau
Chúng mình giờ đây tóc dã đổi màu
Nhưng tình bạn chẳng bao giờ thay đổi...
...
Thay mặt BCHK và Lão Già tốt số, cảm ơn Bảo Ngọc nhiều nhé.
Kỷ niệm một thời đã thành quá khứ
XóaNhững khoảnh khắc xưa trỗi dậy trong nhau
Chúng mình giờ đây tóc đã đổi màu
Nhưng tình bạn chẳng bao giờ phai nhạt
...
Thay mặt BCHK và Lão Già tốt số, cảm ơn Bảo Ngọc nhiều nhé.
Sẽ chẳng có gì ràng buộc đời anh
Trả lờiXóaNếu không học chung trường Hương Khê ngày ấy
Anh di tìm em gian nan lắm đấy
Biết giờ này em đang ở nơi đâu?
* Em chúc các anh các chị BCHK luôn nghĩ và nhớ về nhau như thời còn đi học phổ thông
Học cùng cái lẽ - bạn xưa
XóaCùng chung sương sớm, nắng trưa thủa nào
Cớ sao tuổi tác càng cao
Trái tim hối thúc bạn nào cũng yêu
TRang nhật ký tưởng đã vào lịch sử
Trả lờiXóaCủa một thời chung lớp ngỡ xa vời
Vẫn hiển hiện ngay đây chẳng xa xôi
Người còn đây mãi nhớ người đã khuất ........
...........
....